Kỳ Anh
Những ngày gần đây, tình hình Myanmar diễn biến hết sức phức tạp. Đã có hàng trăm người chết và bị thương trên toàn quốc trong các cuộc biểu tình và chưa bên nào chịu nhượng bộ, đặc biệt là phía quân đội và cảnh sát khiến cộng đồng quốc tế hết sức quan ngại.
Việc chính phủ cầm quyền ở Myanmar nhanh chóng bị lật đổ sau
một cuộc đảo chính của quân đội có lẽ sẽ là bài học đắt giá với rất nhiều chính
đảng cầm quyền trên thế giới. Một trong những bài học đó là “phi chính trị hóa
lực lượng vũ trang”.
Một điều dễ nhận thấy rằng, tương tự như ở Thái Lan, quân đội
ở Myanmar có vị thế đặc biệt và rất hay chấp chính. Tại Thái Lan, quân đội đã
nhiều lần làm đảo chính và thiết lập chính quyền quân sự lâm thời. Trong thế kỷ
XX và đầu thế kỷ XXI, quân đội Myanmar không thực hiện nhiều cuộc đảo chính như
Thái Lan nhưng thời gian họ nắm giữ chính quyền nhà nước lại kéo rất dài. Sau
khi tiến hành đảo chính vào năm 1962, quân đội Myanmar đã duy trì chính quyền
quân sự suốt từ năm đó đến năm 2011. Điểm chung giữa quân đội Thái Lan và quân
đội Myanmar là không nằm dưới sự lãnh đạo của bất kỳ một chính đảng nào. Họ có
quyền lực rất to lớn và được phép nắm quyền trong trường hợp khẩn cấp.
Vậy tại sao quân đội Myanmar lại tiến hành đảo chính? Vì sao
chính phủ dân sự ở Myanmar nhanh chóng bị lật đổ? Trong bài viết này, tác giả
xin không đề cập. Vấn đề tác giả muốn đề cập trong bài viết này, đó chính là mối
liên hệ giữa sự kiện vừa xảy ra ở Myanmar với vấn đề “phi chính trị hóa” lực lượng
vũ trang đang được các thế lực thù địch, phản động rêu rao ở Việt Nam.
Ở Việt Nam thời gian qua, có rất nhiều cá nhân, tổ chức, đối
tượng thù địch trong và ngoài nước đã đưa ra những luận điệu đòi đa nguyên, đa
đảng, đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp năm 2013; đòi tam quyền phân lập; đặc biệt là đòi
“phi chính trị hóa” các lực lượng vũ trang nhân dân. Chúng cho rằng, Quân đội,
Công an phải “trung lập”, “đứng giữa”, không thuộc một đảng phái nào, “Quân đội
phải đứng ngoài chính trị”… Họ còn cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam đã “hoàn
thành sứ mệnh cao cả” là giải phóng dân tộc, nay nên trao lại quyền lãnh đạo đất
nước cho “lực lượng dân chủ cấp tiến”.
Có thể thấy rằng, đây là những luận điệu sai trái, nhằm thực
hiện âm mưu thâm độc là tách Quân đội và Công an ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng,
tiến tới vô hiệu hóa vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Quân đội, Công an; làm
cho lực lượng Quân đội, Công an “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, mất phương hướng,
mục tiêu, lý tưởng chiến đấu, xa rời bản chất giai cấp công nhân, dẫn đến suy yếu
về chính trị, tiến tới bị vô hiệu hóa. Với thủ đoạn này, các thế lực thù địch,
phản động không có gì khác là muốn làm cho lực lượng vũ trang nhân dân ta dần dần
biến chất, từ lực lượng vũ trang của nhân dân, mang bản chất của giai cấp công
nhân, trở thành một đội quân phản bội lại lợi ích của Đảng, của nhân dân, bảo vệ
cho lợi ích của các tầng lớp, giai cấp tư sản.
Thực tiễn khẳng định, không có một lực lượng vũ trang nào là
“đứng ngoài chính trị”, là “trung lập”. Nghiên cứu lịch sử hình thành và phát
triển quân đội các nước tư bản đều cho thấy, giai cấp tư sản không hề coi nhẹ
quân đội mà trái lại, rất coi trọng xây dựng nhân tố chính trị - tinh thần cho
lực lượng vũ trang của họ. Trong khi đó, thực tiễn cũng đã cho chúng ta những
bài học rất sâu sắc về vấn đề này và những gì diễn ra ở Liên Xô vào những thập
niên cuối thế kỷ XX là một điển hình.
Cuộc chính biến ở Myanmar có thể xuất phát từ nhiều nguyên
nhân, nhưng sự kiện này có liên quan trực tiếp tới vấn đề “phi chính trị hóa”
Quân đội, Công an. Từ cuộc chính biến ở Myanmar, một bài học sâu sắc được rút
ra với chúng ta, đó là phải giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với
lực lượng vũ trang nhân dân, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của
các tổ chức đảng trong các lực lượng vũ trang. Tuyệt đối không bao giờ được sa
vào bẫy “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang của các thế lực thù địch, phản động.
Do đó, để thực hiện vấn đề này, cần thực hiện tốt một số nội dung sau:
Một là, tuyệt đối trung thành, kiên định và giữ vững
nguyên tắc Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo lực lượng vũ trang tuyệt đối, trực
tiếp về mọi mặt. Tuân thủ những chỉ dẫn của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ
Chí Minh về xây dựng lực lượng vũ trang cách mạng; tích cực đẩy mạnh công tác
giáo dục lý luận chính trị trong lực lượng vũ trang nhằm tăng cường bản chất
giai cấp công nhân trong Quân đội, Công an; tăng “sức đề kháng” của Quân đội,
Công an trước các âm mưu, thủ đoạn của kẻ thù trên mặt trận chính trị tư tưởng.
Thứ hai, không ngừng hoàn thiện cơ chế Đảng lãnh đạo
lực lượng vũ trang cho phù hợp với tình hình mới, kiện toàn hệ thống và nâng
cao chất lượng tổ chức đảng trong quân đội, công an; xây dựng Quân đội nhân dân
và Công an nhân dân thực sự trung thành, tin cậy về chính trị, có chất lượng tổng
hợp và sức mạnh chiến đấu cao, làm nòng cốt trong nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc.
Thứ ba, tích cực đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, vạch
trần các âm mưu, thủ đoạn của chiến lược “diễn biến hòa bình” nhằm vào Việt
Nam, phản bác sự phi lý của luận điểm “phi chính trị hóa” Quân đội, Công an bằng
các luận cứ, luận chứng, luận điểm khoa học và thuyết phục. Sử dụng các biện
pháp kỹ thuật để ngăn chặn những luồng thông tin xấu độc tiếp cận công dân Việt
Nam.
Thứ tư, lực lượng chức năng của Quân đội, Công an chủ
động đấu tranh với các đối tượng tàn dư của chế độ cũ, những đối tượng suy
thoái, biến chất, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” ở trong nước; ngăn chặn, bóc
gỡ các đường dây liên kết của các đối tượng phản động trong nước với thế lực
thù địch bên ngoài.
Thứ năm, cần có chính sách nâng cao đời sống của cán
bộ, chiến sĩ trong lực lượng vũ trang phù hợp với tình hình phát triển kinh tế-xã
hội của đất nước, bảo đảm thu nhập xứng đáng với loại hình lao động đặc biệt để
bộ đội, công an yên tâm công tác và chiến
đấu.
Câu truyện ở đây chúng ta muốn nói đó là người dân của đất
nước này nên trách mình trước vì vận mệnh của đất nước họ nói riêng và của bất
cứ quốc gia nói chung đều nằm trong tay họ.
Không phải riêng Myanmar các thể chế đa đảng của các nước có
mô hình tư bản chủ nghĩa luôn tiềm ẩn nguy cơ bất ổn và chính trị , khi lợi ích
của đảng mình của tổ chức mình bị ảnh hưởng lập tức sự phân hoá của các đảng
phái trở nên rõ ràng hơn lúc nào hết.
Phần quan trọng nữa là khi lực lượng vũ trang bị phi chính
trị hoá thì công cụ đó trở nên rất nguy hiểm cho chính phủ của nước đó. Xảy ra
chính biến quân đội không biết nghe theo ai, bảo vệ ai, hoặc khi bị ảnh hưởng đến
lợi ích lập tức lực lượng vũ trang có các động thái gây áp lực lên chính phủ để
đạt được các lợi ích mong muốn của mình. Thậm trí gây đảo chính.
Có rất nhiều nguyên nhân khác nữa (trong và ngoài) nhưng
cũng phải khẳng định rằng tất cả các quốc gia chìm đắm trong đảo chính, biểu
tình, bạo loạn, nội chiến họ phải trách mình trước.
Các cuộc biểu tình được gọi là ôn hoà nhưng hoàn toàn không
ôn hoà dẫn đến sự đàn áp của chính quyền hoặc lực lượng đảo chính gây nên làn
sóng chỉ trích của cộng đồng quốc tế. Dẫn đến hàng loạt những động thái của quốc
tế trừng phạt (chính quyền đảo chính) và hậu quả cuối cùng là người dân nước đó
là nạn nhân của của chết chóc và đói khổ.
Myanmar là 1 quốc gia láng giềng trong cộng đồng Asean,
chúng ta hết sức lo ngại những gì đã và đang xảy ra tại nước bạn, những bài học
nhãn tiền của các nước đặc biệt là nước bạn Myanmar luôn là bài học cho chúng
ta cảnh giác trước mọi âm mưu của các thế lực muốn làm suy yếu đất nước. Hàng
chục năm qua đã có rất nhiều những âm mưu phá hoại sự đoàn kết của nhân dân và
giữa nhân dân với chính quyền, nhưng tất cả những cố gắng vô vọng đó đều bị
chúng ta vô hiệu hoá. Vì dân tộc ta đã chịu quá nhiều khổ đau trong chiến tranh
nên chúng ta rất trân trọng,và hiểu rõ hơn ai hết được hoà bình độc lập và ổn định
nó giá trị như thế nào. Chúng ta có một chính phủ luôn đặt lợi ích và
sinh mạng của người dân lên trên hết (tuyên bố của thủ tướng trong
phòng chống dịch Covid) đã cho thấy được sự trường tồn của chúng ta.
Tóm lại mọi vấn đề xảy ra tại các nước hãy tự trách mình./.
Khi người dân Myanma đảo chính sao không thấy mấy tên zận chủ la lối nhỉ?
Trả lờiXóa