ĐH
Mỗi giai đoạn cách mạng khác nhau, phương thức đấu tranh bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa có sự khác nhau. Đối với cách mạng Việt Nam, trong tình hình mới, phải đối phó với chiến lược phức hợp của chủ chĩa đế quốc và các thế lực thù địch: “diễn biến hòa bình” kết hợp với bạo loạn lật đổ và sẵn sàng can thiệp vũ trang. Tình hình đó đòi hỏi càng phải nhận thức, quán triệt sâu sắc và vận dụng sáng tạo Học thuyết bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa của V.I.Lênin vào thực tiễn bảo vệ Tổ quốc. Chiến lược quốc phòng, an ninh của nước ta trong tình hình mới phải tập trung giải quyết hai nội dung cơ bản và cấp thiết có quan hệ biện chứng, không tách rời nhau: Thứ nhất, giữ vững hòa bình, ổn định để thực hiện thắng lợi sự nghiệp đổi mới, đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước; thứ hai, tăng cường sức mạnh, khả năng ngăn ngừa, đẩy lùi, loại trừ nguy cơ chiến tranh và khả năng đối phó thắng lợi các tình huống chiến tranh nếu xảy ra. Yêu cầu của sự nghiệp bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa trong tình hình mới đòi hỏi phải thực hiện các phương thức đấu tranh phù hợp và hiệu quả.
Tuy nhiên, nội hàm của phương thức đấu tranh vũ trang bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa cần phải được mở rộng hơn trên nền tảng của tư duy mới và trong bối cảnh lịch sử mới. Cần nhấn mạnh thêm là trong điều kiện hiện nay, chiến tranh xâm lược của các thế lực đế quốc, phản động chống độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội của nhân dân ta nếu xảy ra sẽ là chiến tranh có sử dụng vũ khí công nghệ cao. Trong điều kiện đó, phương thức đấu tranh vũ trang - chiến tranh nhân dân bảo vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa - sẽ có nội dung chính yếu là phát huy sức mạnh tổng hợp, sử dụng tổng hợp sức mạnh của các lực lượng và vũ khí có thể có, không bị cuốn theo cách đánh của đối phương, nhanh chóng “bắt” đối phương đánh theo cách đánh của mình, đánh bại ý chí xâm lược của kẻ thù.
Trong tình hình mới, phương thức đấu tranh phi vũ trang ngày càng giữ vị trí quan trọng và cần phải được nhận thức đầy đủ hơn. Đấu tranh trên lĩnh vực kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hóa, đối ngoại là những lĩnh vực, nội dung và là phương thức đấu tranh quan trọng. Vận dụng tư tưởng của V.I.Lênin, chúng ta cần đẩy mạnh các hoạt động làm cho ta mạnh lên, tiến hành các hình thức, biện pháp đấu tranh phi vũ trang để bảo vệ Tổ quốc. Cần thực hiện tổng thể các hình thức, biện pháp đấu tranh trên tất cả các lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, quốc phòng, an ninh và đối ngoại. Trong đó, đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa có tầm quan trọng đặc biệt, là một mặt trận đấu tranh mũi nhọn, then chốt. Lực lượng tham gia đấu tranh tư tưởng - văn hóa là lực lượng của toàn xã hội, trong đó lực lượng trực tiếp làm công tác tư tưởng - văn hóa đóng vai trò nòng cốt, trực diện đấu tranh chống các quan điểm thù địch, sai trái và định hướng tư tưởng, tổ chức toàn xã hội cùng tham gia đấu tranh.
Trong đấu tranh phi vũ trang, sẽ là sai lầm cả về lý luận và thực tiễn nếu cho rằng, quân đội là tổ chức vũ trang, nên không có trách nhiệm, vai trò gì. Trong điều kiện hiện nay, quân đội tham gia đấu tranh phi vũ trang là vấn đề hoàn toàn không mâu thuẫn, trái lại càng trở nên quan trọng và cần thiết hơn bao giờ hết. Là lực lượng có tổ chức thống nhất và chặt chẽ, quân đội phải có trách nhiệm tham gia, phải thực sự là lực lượng hùng mạnh, là một trong những lực lượng mũi nhọn trong đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng - văn hóa. Để tham gia đấu tranh có hiệu quả, quân đội cần nhận thức đầy đủ hơn vai trò, trách nhiệm của mình, nâng cao bản lĩnh, trình độ và khả năng đấu tranh; cần phải xây dựng lực lượng trực tiếp đấu tranh với sự tổ chức và chỉ đạo thống nhất, chặt chẽ.
Hiện nay, tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một bộ phận cán bộ, đảng viên và tệ quan liêu, tham nhũng thực sự là vấn đề nhức nhối, làm suy yếu khả năng tự vệ và sức đề kháng của cơ thể xã hội xã hội chủ nghĩa, cùng với “diễn biến hòa bình” tạo nên “hợp lực” nguy hiểm đe dọa đến sự tồn vong của chế độ và sự lãnh đạo của Đảng ta. Do đó, chống quan liêu, tham nhũng, khắc phục suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một bộ phận cán bộ, đảng viên cần phải được xem như là một nội dung, là yêu cầu đặc biệt quan trọng của vấn đề tự bảo vệ, của phương thức đấu tranh phi vũ trang trong tình hình mới. Theo đó, một mặt chúng ta phải tăng cường sức mạnh tổng hợp, nâng cao khả năng tự bảo vệ; mặt khác phải kiên quyết chống tham nhũng, khắc phục tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Đây thực sự là một trong những lời giải cơ bản của bài toán tự bảo vệ của cách mạng Việt Nam; là sự phát triển cụ thể luận điểm của V.I.Lênin về đấu tranh phi vũ trang, rằng không ai có thể tiêu diệt được chúng ta “ngoài những sai lầm của bản thân chúng ta”.
Quán triệt tư tưởng của V.I.Lênin, chúng ta cần tiếp tục xác định “xây dựng là một phương thức hữu hiệu để bảo vệ”; coi “Xây dựng là gốc của bảo vệ và bảo vệ là bộ phận hợp thành của xây dựng; xây dựng phải gắn với bảo vệ, bảo vệ phải nhằm mục đích xây dựng và phát triển tốt hơn”[1]; “Bảo vệ không chỉ là phòng ngừa mà trước hết phải chăm lo xây dựng, làm cho mình mạnh lên”[2]. Tư duy mới về bảo vệ tổ quốc đòi hỏi chúng ta phải “Kết hợp chặt chẽ đấu tranh vũ trang và phi vũ trang, kết hợp bảo vệ với xây dựng, lấy xây dựng để bảo vệ”[3]. Theo đó, mỗi bước phát triển kinh tế - xã hội phải là một bước tạo điều kiện xây dựng nền quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân cả về tiềm lực và thế trận. Trong chiến lược, kế hoạch, quy hoạch phát triển kinh tế - xã hội không chỉ tập trung đến mục tiêu kinh tế, mà còn phải tính đến hiệu quả xã hội; không chỉ vì lợi ích kinh tế, mà còn phải tính đến lợi ích quốc phòng, an ninh, phải tính đến sử dụng được cho nhiệm vụ quốc phòng, an ninh khi cần thiết. Chống “diễn biến hòa bình”, bạo loạn lật đổ “là nhiệm vụ cấp bách hàng đầu và phải được kết hợp chặt chẽ với nhiệm vụ sẵn sàng ứng phó với các tình huống khác”, theo phương châm “quyết tâm ngăn ngừa, không để xảy ra bạo loạn lật đổ, giữ vững ổn định chính trị, bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ nước ta”[4]. Cần “Coi trọng nhiệm vụ đảm bảo an ninh chính trị nội bộ, nâng cao khả năng tự bảo vệ của mỗi người, của từng tổ chức, cơ quan đơn vị”[5].
Phân tích cụ thể tình hình cụ thể là linh hồn sống của chủ nghĩa Mác - Lênin. Sử dụng tổng hợp các phương thức đấu tranh phù hợp với từng giai đoạn, với từng tình huống, điều kiện cụ thể; kết hợp chặt chẽ các phương thức đấu tranh, coi đó là yêu cầu, phương châm chỉ đạo cơ bản trong đấu tranh bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, là sự quán triệt, vận dụng sáng tạo và làm tăng thêm sức sống tư tưởng của V.I.Lênin về phương thức đấu tranh bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa trong tình hình mới./.
[1] Báo cáo Tổng kết một số vấn đề lý luận - thực tiễn qua 20 năm đổi mới (1986-2006), Nxb CTQG, H,2005, tr.99.
[2] Tài liệu học tập Nghị quyết Hội nghị lần thứ tám Ban CHTW Đảng khóa IX, Nxb CTQG, H, 2003, tr.15
[3] Báo cáo Tổng kết một số vấn đề lý luận - thực tiễn qua 20 năm đổi mới (1986-2006), Nxb CTQG, H, 2006, tr.100.
[4] Văn kiện Đảng toàn tập, tập 52, Nghị quyết Hội nghị lần thứ ba Ban CHTW Đảng Khóa VII về nhiệm vụ quốc phòng và bảo vệ an ninh quốc gia, chống diễn biến hòa bình của địch, Nxb CTQG, H,2007, tr. 222-224.
[5] Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X, Nxb CTQG, H, 2006, tr.109- 110.
Bài viết rất thiết thực
Trả lờiXóa