Phạm Trung
Trong khi nhân dân cả nước đang thi đua lập thành
tích để chào mừng Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội Đại biểu toàn quốc lần
thứ XIII của Đảng thì nhiều đối tượng với sự tiếp sức, hà hơi của đồng đô la Mỹ
lại ra sức phát tán những thông tin xuyên tạc sự thật, bôi nhọ một số cán bộ cấp
cao của Đảng. Khi bị cơ quan chức năng phát hiện, vạch rõ âm mưu, thủ đoạn chống
phá Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa thì chúng lại bao biện rằng, đây là
quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, muốn nói đúng hay nói sai là quyền của mỗi
cá nhân.
Quyền
tự do ngôn luận, tự do báo chí là một trong những quyền cơ bản của con người, được
ghi nhận trong bản Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền (1948) và được thể chế
trong “Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị” (1966). Theo đó, mọi
người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp. Mọi người
có quyền tự do ngôn luận, tự do tìm kiếm, nhận và truyền đạt mọi loại tin tức,
ý kiến, không phân biệt ranh giới, hình thức tuyên truyền. Đồng thời, cùng với
những quyền trên, mọi người phải thực hiện những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt
như: Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác; bảo vệ an ninh quốc gia hoặc
trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của công chúng.
Ở
Việt Nam, quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí rất được tôn trọng và phát huy.
Những quyền này đã được thể chế hóa bằng hệ thống các văn bản quy phạm pháp luật.
Luật Báo chí của Việt Nam (2016) quy định: Báo chí ở nước Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa Việt Nam là phương tiện thông tin thiết yếu đối với đời sống xã hội; có
nhiệm vụ, quyền hạn: tuyên truyền, phổ biến, góp phần xây dựng và bảo vệ đường
lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; phản ánh và hướng
dẫn dư luận xã hội; làm diễn đàn thực hiện quyền tự do ngôn luận của nhân dân.
Đồng
thời, Luật Báo chí quy định rõ: Cấm báo chí không được đăng, phát thông tin chống
Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, xuyên tạc, phỉ báng, phủ nhận
chính quyền nhân dân; bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân, chia rẽ giữa các
tầng lớp nhân dân, giữa nhân dân với chính quyền, lực lượng vũ trang; gây hằn
thù, kỳ thị, chia rẽ, ly khai dân tộc, xâm phạm quyền bình đẳng trong cộng đồng
các dân tộc Việt Nam; chia rẽ người theo tôn giáo với người không theo tôn
giáo, giữa người theo các tôn giáo khác nhau, xúc phạm niềm tin tín ngưỡng, tôn
giáo; phá hoại việc thực hiện chính sách đoàn kết quốc tế; đưa thông tin sai sự
thật, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của cơ quan, tổ chức, danh dự, nhân
phẩm của cá nhân, v.v.
Theo
đó, người dân có quyền tự do ngôn luận, quyền được sử dụng các phương
tiện báo chí, thông tin, mạng internet, các trang mạng xã hội. Nhưng việc sử dụng
quyền này luôn phải tuân thủ quy định của pháp luật nhằm tôn trọng các quyền hoặc
uy tín của người khác; bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe, đạo
đức của xã hội. Quyền tự do ngôn luận, tự do
báo chí không phải là quyền được xuyên tạc sự thật hay nói xấu, bôi nhọ người
khác. Những đối tượng phát tán bài viết, tài liệu, tranh ảnh, clip sai sự thật,
nói xấu, bôi nhọ người khác cần được các cơ quan chức năng thu thập chứng cứ,
làm rõ và xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật. Mỗi người dân phải nêu cao
tinh thần cảnh giác với âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch, hiểu
rõ pháp luật, có trách nhiệm với những phát ngôn, bài viết của mình để cùng thực
hiện quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí.
Tự do báo chí phải đặt trong khuôn khổ pháp luật và những quy tắc đạo đức xã hội; có như vậy báo chí mới là động lực thúc đẩy phát triển xã hội, là phương tiện phục vụ tích cực cho con người; bằng không báo chí rất có thể trở thành vô chính phủ, vật gây hại với văn hóa và con người, thậm chí trở thành công cụ chính trị chống phá lẫn nhau giữa các thế lực, đảng phái, nhà nước, giữa các quốc gia, dân tộc.
Trả lờiXóaMọi luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch đều có âm mưu xấu xa, thâm độc kèm theo. Vì vậy cúng ta phải cảnh giác và đấu tranh chống lại những luận điệu xuyên tạc của bọn chúng.
Trả lờiXóa