HB
Chủ nghĩa tư bản đang rêu rao rằng:
Hiện nay trong các nước tư bản
phát triển, giai cấp công nhân không còn bị bóc lột như trước, đã “trung lưu
hoá” vì có cổ phần trong các
doanh nghiệp, cho nên giai cấp công
nhân không cần phải đấu tranh mà hãy chuyên tâm vào làm việc để
có lợi nhuận cao.
Đúng là hiện
nay, việc thực hiện cổ phần hóa ở các nước tư bản phát triển đang diễn ra với
quy mô ngày càng rộng khắp. Người dân hễ có tiền tích luỹ là có thể mua cổ phiếu ở các doanh nghiệp, công ty cổ phần nào đó với
hy vọng thu lợi tức cổ phần và lãi vốn. Tuy nhiên, cần khẳng định rằng, việc
bán cổ phiếu cho công nhân không những không động chạm đến quyền lợi của giới
chủ, mà trái lại càng làm tăng thêm quyền lực kinh tế cho bọn tư bản. Một chủ
tư bản không cần một số lượng tư bản lớn như trước kia cũng có thể chi phối cả công ty, hoặc nhiều công ty trong lĩnh vực sản xuất
kinh doanh hết sức lớn. Bán cổ phiếu cho ngưòi lao động chỉ diễn ra trong chừng
mực không tổn hại đến quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa, đến lợi ích của giới
chủ. Khi đã có cổ phiếu, dù người công nhân có được những quyền lợi nhất định gắn
với tình hình sản xuất của công ty và lợi tức do kết quả hoạt động sản xuất,
kinh doanh đem lại, nhưng thực chất nguồn lợi nhuận ấy chẳng qua là một phần
giá trị thặng dư do chính công nhân làm ra, chứ không phải bớt đi giá trị thặng
dư mà giới chủ tư bản đã bỏ túi. Vậy là, người công nhân không phải đã trở
thành “nhà tư bản” theo cái cách người ta nói, mà là “thành nhà tư bản đối với
chính mình”. Như vậy, công nhân hiện nay dù có cổ phiếu với giá trị cao hơn trước
cũng chẳng vì thế mà thay đổi địa vị làm thuê và bị bóc lột trong xã hội tư bản. Chế độ cổ phiếu thật sự là phương pháp hữu
hiệu cột chặt người lao động và bắt họ lệ
thuộc hơn nữa vào giới chủ. Hy vọng thay đổi địa vị người lao động trở thành
người chủ thật sự ở các nước tư bản chủ nghĩa, do đó chỉ là ảo tưởng, hoặc đó
là hành động tự lừa dối mà thôi. Việc mua bán cổ
phiếu ở các nước tư bản đã tạo nên cái gọi là “hiệu ứng của cải”, làm cho tình
hình mua đi bán lại các cổ phiếu trên thị trường chứng khoán ngày càng trở nên
nhộn nhịp, làm cho tư bản giả sẽ ngày càng tăng lên so với tư bản thực tế và
càng nói lên tính chất ăn bám của chủ nghĩa tư bản độc quyền, chứ chẳng phải chủ
nghĩa tư bản đã là “chủ nghĩa tư bản nhân dân” như người ta cố tình tô vẽ.
Giai cấp công nhân nếu đã trở nên
“trung lưu hoá”, thì cái sự “trung lưu hoá” ấy là sự phản ánh mức sống của họ
trong điều kiện mới chứ không phải làm thay đổi bản chất cách mạng của giai cấp
công nhân; đó là do tiến bộ chung của sự phát triển xã hội và là kết quả đấu
tranh, liên tục, bền bỉ của chính giai cấp công nhân trong đấu tranh chống giai
cấp tư sản suốt nhiều thế kỷ qua. Sự phát triển của lực lượng sản xuất và phân
công lao động xã hội, cũng như sự biến đổi cơ cấu xã hội, mức sống cao về vật
chất, tinh thần của giai cấp công nhân làm cho diện mạo của giai cấp công nhân
hiện đại trong xã hội tư bản không còn giống như những mô tả của C. Mác trong
thế kỷ XIX, thế
nhưng từ những biến đổi đó mà đi đến kết luận giai cấp công nhân không cần phải đấu tranh, không còn
bản chất cách mạng, không thể giữ vai trò lãnh đạo, thực hiện sứ mệnh lịch sử
nữa thì đó là sai lầm cả về chính trị và khoa học.
Bài viết rất hay
Trả lờiXóa