HA
Đoàn kết giữa đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo, giữa đồng bào theo các tôn giáo khác nhau là nguyên tắc trọng tâm, xuyên suốt và nhất quán trong quan điểm của Đảng và Nhà nước ta. Đây là chủ trương mang nhiều ý nghĩa nhằm không ngừng xây dựng, củng cố khối đại đoàn kết toàn dân ngày càng vững mạnh, góp phần thực hiện thắng lợi sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất nước nhà trước đây cũng như trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN hiện nay.
Đoàn kết giữa đồng bào
theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo, giữa đồng bào theo các tôn giáo
khác nhau là một bộ phận không thể tách rời của chiến lược đại đoàn kết toàn
dân tộc. Việc tăng cường đoàn kết giữa đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không
theo tôn giáo, giữa đồng bào theo các tôn giáo khác nhau phải được quan tâm
thường xuyên và phải dựa trên những yêu cầu, nguyên tắc xây dựng, củng cố khối
đại đoàn kết toàn dân. Đoàn kết giữa đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không
theo tôn giáo, giữa đồng bào theo các tôn giáo khác nhau phải trên cơ sở lợi
ích của quốc gia, dân tộc và vì mục tiêu thực hiện thắng lợi các nhiệm vụ của
cách mạng Việt Nam. Thực tiễn lịch sử khẳng định, chính sự đoàn kết ấy tạo nên
sức mạnh để dân tộc ta chiến thắng mọi kẻ thù, xóa bỏ mọi áp bức, bất công, xây
dựng cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc.
Trong giai đoạn mới, Đảng
và Nhà nước ta xác định khối đại đoàn kết toàn dân tộc nói chung và sự đoàn kết
giữa đồng bào theo tôn giáo với đồng bào không theo tôn giáo, đoàn kết đồng bào
theo các tôn giáo khác nhau nói riêng là động lực chủ yếu của sự nghiệp đổi mới
xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn
giáo và cả hệ thống chính trị đều phải có trách nhiệm xây dựng, củng cố khối
đại đoàn kết toàn dân dưới sự lãnh đạo của Đảng. Đồng bào theo tôn giáo và đồng
bào không theo tôn giáo phải tôn trọng lẫn nhau, tin cậy ở nhau để chung sức,
chung lòng củng cố, tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Cấp ủy, chính
quyền và các tổ chức chính trị - xã hội ở các địa phương nhất là vùng đồng bào
tôn giáo, theo chức năng nhiệm vụ của mình phải ra sức củng cố, tăng cường mối
đoàn kết giữa đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo, giữa đồng
bào theo các tôn giáo khác nhau cùng nhau phát triển kinh tế - xã hội, củng cố
quốc phòng, an ninh xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh.
Đi đôi với thực hiện đoàn
kết giữa đồng bào theo tôn giáo với đồng bào không theo tôn giáo, giữa đồng bào
theo các tôn giáo khác nhau chúng ta phải kiên quyết đấu tranh vạch trần và làm
thất bại mọi hành động lợi dụng vấn đề “dân tộc”, “tôn giáo” gây chia rẽ mất
đoàn kết, làm suy yếu khối đại đoàn kết toàn dân nói chung và đoàn kết giữa
đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo nói riêng. Trong mọi
trường hợp, chúng ta cần phân biệt rõ ràng đâu là vấn đề thuộc về tín ngưỡng,
tôn giáo, đâu là vấn đề các thế lực thù địch lợi dụng chia rẽ, chống phá để có
thái độ và hành động đúng đắn.
Thực tế đã chứng minh,
những thành tựu mà đất nước ta đạt được trên tất cả các lĩnh vực trong thời
gian qua là hết sức to lớn, không những chỉ dư luận trong nước mà bạn bè quốc
tế cũng thừa nhận. Những thành quả ấy được tạo bởi nhiều yếu tố, trong đó quan
trọng nhất là đồng bào theo tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo, cũng như
đồng bào theo các tôn giáo khác nhau luôn gắn bó trên nền tảng chính sách đại
đoàn kết toàn dân tộc.
Tuy nhiên, trên thực tế
còn có nơi này, nơi kia, người này, người khác chưa hiểu rõ và thực hiện chưa
tốt chính sách tôn giáo, trước hết là chính sách đại đoàn kết dân tộc, đoàn kết
người có tôn giáo với nhau, đoàn kết người khác tôn giáo với nhau, đoàn kết
người có tôn giáo với người không tôn giáo của Đảng và Nhà nước. Không ít
người, trong đó có cả chức sắc tôn giáo chưa gương mẫu trong thực hiện chính
sách đại đoàn kết dân tộc. Một số đối tượng đã lợi dụng tôn giáo để hoạt động
chính trị. Đặc biệt, các thế lực thù địch, phản động âm mưu lợi dụng tôn giáo
để kích động, chia rẽ, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc, chia rẽ đồng
bào tôn giáo với đồng bào không tôn giáo và giữa đồng bào các tôn giáo với nhau
nhằm chống phá công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc XHCN của Đảng, Nhà nước và
nhân dân ta.
Để tăng cường khối đại
đoàn kết toàn dân, đoàn kết tôn giáo theo quan điểm, chủ trương mà Đảng ta đã
xác định, chúng ta cần tiến hành đồng bộ nhiều giải pháp. Nhưng vấn đề đặc biệt
quan trọng, có tính chiến lược lâu dài là phải thường xuyên đẩy mạnh tuyên
truyền, giáo dục làm cho toàn Đảng, toàn dân ta nói chung, các tín đồ, chức sắc
tôn giáo nói riêng hiểu rõ và thực hiện đúng quan điểm, tư tưởng, chính sách
tôn giáo của Đảng và Nhà nước hiện nay. Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng
và quyền tự do không tín ngưỡng của công dân; nghiêm cấm sự phân biệt đối xử vì
lý do tôn giáo hoặc tín ngưỡng. Mọi công dân theo tôn giáo hoặc không theo tôn
giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Thông qua công tác tuyên truyền, giáo dục
phải làm cho mọi người dân, các chức sắc và tín đồ tôn giáo nhận thức rõ về âm
mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch, phản động lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo
để chống phá sự nghiệp cách mạng của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta. Giải quyết
được hai việc ấy, sức đề kháng của quần chúng nhân dân nói chung và đồng bào
tôn giáo nói riêng sẽ được nâng lên. Khi quần chúng nhân dân nhận thức đúng vấn
đề họ sẽ đề cao cảnh giác, xác định rõ trách nhiệm trong chủ động phòng ngừa và
kiên quyết đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn, hoạt động lợi dụng tín
ngưỡng, tôn giáo để chống phá Việt Nam của các thế lực thù địch, phản động./.
đoàn kết sẽ tạo ra sức mạnh tổng hợp
Trả lờiXóabạn nói rất chính xác
Xóa