Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TÔI CŨNG CHỊU QUỐC GIA "VATICAN" CỦA CÁC ÔNG RỒI


-------------N.L.Thành -------
Trong thực tế đời sống của người Công giáo, có một số điều mà cơ bản chúng ta đều hiểu nhưng ít thấy ai nói. Tôi nói đại đi vậy. Nhưng trước hết tôi xin phép những người giáo dân chân chính đã, khi tôi nói ra cái không đẹp trong cộng đoàn của các bạn thì mong các bạn thông cảm cho. Bởi vì thực tế tôi thấy không ít "con chiên" rõ ràng là mang quốc tịch Việt Nam nhưng họ lại đang cho rằng họ là những người mang quốc tich "Vatican", sống trong một khu vực biệt lập, tách rời ra khỏi khối đại đoàn kết dân tộc.
Những "mảnh ghép vatican" này được Giáo Hội La Mã gọi là “xóm đạo’, “làng đạo”, “họ đạo” hay “giáo khu”..... Dù dùng danh xưng như thế nào đi nữa, thì trong thực tế, các khu vực "đặc biệt" đúng ra phải gọi là “Đặc Khu Con Chiên” thì mới đúng cái bản chất của nó. Có bạn hãy thử suy nghĩ xem thế này:
Đối với nhiều "con chiên" trong “các khu chăn chiên” thì đều dưới quyền quản nhiêm của các linh mục, đáng nói là quyền lực của các ông linh mục này còn lớn hơn các ông chủ tịch xã, chủ tịch huyện .... tại địa phương. Các bạn xem đó, nó vô lý đến cỡ nào rồi đó.
Rồi tiếp nữa, nhiều "con chiên" đều chỉ biết thượng tôn “luật đạo” hay “niềm tin tôn giáo”, điều đó có nghĩa là nhiều người trong số họ không theo luật pháp của Việt Nam. Đồng thời với đó, họ cũng không coi trọng các truyền thống văn hóa cổ truyền của dân tộc. Bằng chứng là việc các linh mục Dòng Cứu Thế dùng lời lẽ ngang ngược (coi giáo luật đứng trên luật pháp Việt Nam) trong lá thư phúc đáp gửi ông Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội đề ngày 19/12/2008.
Một điều khá đáng nói nữa là việc nhiều "con chiên con" không đi học ở trường học như bao đứa trẻ khác, mà ngược lại chúng được dạy dỗ theo chính sách giáo dục đặc biệt (hoàn toàn khác hẳn với chương trình của đại đa số chúng ta). Đó là cái cách luồng tư tưởng cực đoan được cấy vào đầu óc những đứa trẻ. Họ luôn nghĩ rằng Giáo Hội cần có một nền giáo dục công giáo độc lập như một môi trường thiết yếu, không những để truyền bá giáo lý mà còn để "đào tạo thanh thiếu niên theo tinh thần công giáo". Nói thật là tui cũng bó tay với luồng tư tưởng này.
Cũng nên biết, các cụm từ “đào tạo thanh thiếu niên theo tinh thần công giáo” cũng giống như các cụm từ “sống theo lương tâm công giáo”, “sống theo đức tin Ki-tô”, chỉ là bức bình phong, những ”thuật ngữ ” này được sử dụng để che đậy chủ trương muốn "thống trị" từng khu vực nhỏ trước lúc "thống trị" khu vực lớn.
Nhiều lúc nghĩ cũng lạ, nhiều người giáo dân họ không bao giờ tham dự những ngày lễ hội theo truyền thống của dân tộc ta. Rồi khi dựng vợ gả chồng cho con cái, họ có chủ trường rõ rệt là phải tìm đối tượng là những người đồng đạo hoặc những người chấp nhận gia nhập đạo của họ. Nếu đối tượng không chấp nhận điều kiện như vậy, thì cuộc hôn nhân đó sẽ bất thành.
Còn nhiều nhiều lắm nữa. Nhưng tạm thời thế đã. Những điều tôi nói đó nếu không tin thì các bạn thử hỏi mọi người mà coi./.

1 nhận xét: