Kiên Trung
Ở nước ta, cuộc đấu
tranh tư tưởng, lý luận nhằm chống lại các quan điểm, luận điệu sai trái, xuyên
tạc của các thế lực thù địch là một nhiệm vụ quan trọng, cấp thiết, nóng bỏng
và rất phức tạp hiện nay. Cuộc đấu tranh đó có nội dung toàn diện, sâu sắc, diễn
ra trên tất cả các mặt của ý thức xã hội. Trong đó, xung quanh vấn đề nhận thức
và giải quyết của Đảng ta về mối quan hệ giữa đổi mới kinh tế và đổi mới chính
trị ở Việt Nam là một trong những tiêu điểm công kích,
chống phá và xuyên tạc của kẻ thù.
Trong dàn hợp xướng hòng xuyên tạc, chống
phá cách mạng nước ta của các thế lực thù địch trong và ngoài nước, đã và đang
có những luận điệu xuyên tạc rằng “Ở Việt Nam chỉ có đổi mới kinh tế, không có
đổi mới chính trị”, đổi mới
chính trị “lệch pha” so với đổi mới kinh tế.
Thực tế cho thấy, cùng với những thành tựu to lớn trong
tiến trình đổi mới toàn diện đất nước hơn 30 năm qua nói chung và sự đúng đắn trong nhận thức, tư duy về
quan hệ giữa đổi mới kinh tế và đổi mới chính trị ở nước ta nói riêng, Đảng
Cộng sản Việt Nam cũng từng bước giải quyết hài hòa, linh hoạt, sáng tạo và có
hiệu quả mối quan hệ giữa hai lĩnh vực cơ bản này; góp phần quan trọng vào
thành tựu chung của sự nghiệp đổi mới đất nước. Mặc dù vậy, khách quan đánh
giá, chúng ta vẫn còn tồn tại một số hạn chế nhất định trong quá trình nhận
thức và xử lý mối quan hệ giữa đổi mới kinh tế và đổi mới chính trị ở nước ta.
Song nếu chỉ dựa vào những khiếm khuyết (mặt thứ yếu, không cơ bản) của vấn đề
này mà lại vội vàng quy chụp cho rằng, ở Việt Nam chỉ có đổi mới kinh tế, không có đổi mới chính trị; hoặc đổi
mới chính trị “lệch pha” so với đổi mới kinh tế,… thì quả là một sự “ngụy biện”
có chủ đích; một sự xuyên tạc, bó mép trắng trợn, thô thiển của các thế lực thù
địch.
Bởi lẽ, sự kết hợp chặt chẽ, nhuần nhuyễn giữa đổi mới kinh tế với đổi mới chính trị, sự
thống nhất biện chứng giữa đổi mới kinh tế và đổi mới chính trị là nét độc đáo
riêng có của Việt Nam, hoàn toàn khác với Liên Xô, với các nước xã hội chủ
nghĩa Đông Âu trước đây, cũng như khác ngay cả với Trung Quốc. Nếu như ở Liên Xô, ngay trong bước đầu
của cải tổ, Đảng Cộng sản Liên Xô đã đi vào cải tổ chính trị, nêu ra dân chủ
hóa, công khai hóa; hơn nữa, lại để phong trào phát triển vô chính phủ, xóa bỏ
vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, tách Đảng khỏi Nhà nước, tách Nhà nước ra
khỏi Đảng, nêu khẩu hiệu Đảng hóa thân vào Nhà nước. Xét đến cùng, đây là sự vô
hiệu hóa Đảng, nên đã dẫn đến tan vỡ Đảng, sụp đổ chế độ xã hội chủ nghĩa và sự
tan rã của Liên bang Xô Viết. Trong khi đó, Trung Quốc ngay từ đầu đã tiến hành đồng bộ cải cách thể chế
chính trị với cải cách kinh tế, chính vì vậy đã tạo sự phát triển ấn tượng.
Nhưng, sau sự kiện năm 1989, tốc độ cải cách chính trị có phần chững lại, thậm
chí có biểu hiện không theo kịp đà cải cách và phát triển trong lĩnh vực kinh tế.
Bất cập này đã tác động bất lợi đến sự phát triển kinh tế, làm nảy sinh các
tiêu cực và nhiều vấn đề khác như phân hóa xã hội, gia tăng bất bình đẳng về
thu nhập,... Trái lại, ở Việt Nam, ngay từ khi đề ra đường lối đổi mới cũng như
trong quá trình lãnh đạo công cuộc đổi mới, Đảng ta xác định: “Đồng thời với
đổi mới kinh tế, phải từng bước đổi mới tổ chức và phương thức hoạt động của hệ
thống chính trị”[1];
“Kết hợp chặt chẽ ngay từ đầu đổi mới kinh tế với đổi mới chính trị”[2];
“Đổi mới chính trị phải đồng bộ với đổi mới kinh tế theo lộ trình thích hợp”[3],
v.v..
Điều đó chỉ rõ, công cuộc đổi mới ở nước ta vừa có đổi mới kinh tế, vừa có đổi mới chính
trị. Đổi mới kinh tế không phải là đổi mới một cách tùy tiện, vô nguyên
tắc mà theo một định hướng chính trị nhất định. Đổi mới, phát triển kinh tế tạo
ra môi trường và điều kiện để củng cố cơ sở kinh tế cho đổi mới chính trị, là
nhân tố suy đến cùng quyết định sự ổn định chính trị - xã hội. Ngược lại, đổi
mới chính trị lại tạo ra cơ sở chính trị - pháp lý cho sự phát triển kinh tế;
đồng thời tạo động lực và gia tăng sức mạnh tổng hợp để phát triển kinh tế.
Với những luận
chứng, luận cứ nói trên chứng minh một cách rõ ràng rằng, đổi mới kinh tế và
đổi mới chính trị ở Việt Nam luôn song hành, hỗ trợ, bổ sung cho nhau; làm cơ
sở, tiền đề, điều kiện của nhau; giữa chúng luôn có mối quan hệ biện chứng và
thống nhất hữu cơ với nhau. Đó cũng chính là bằng chứng sinh động để phản bác
một cách thuyết phục những luận điệu
xuyên tạc rằng “Ở Việt Nam chỉ có đổi mới kinh tế, không có đổi mới chính trị”,
đổi mới chính trị “lệch pha” so với đổi
mới kinh tế.
[1]. Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn
kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần
thứ VII, Nhà xuất bản Sự thật, Hà
Nội, 1991, tr. 54.
[2]. Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VIII, Nhà xuất bản Sự thật, Hà Nội, 1996, tr. 71.
[3]. Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ
XI, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2011, tr. 99.
Mọi âm mưu, thủ đoạn của bọn phản động và các thế lực thù địch nhất định sẽ bị lột trần và thất bại
Trả lờiXóa